“Tao biết bơi lội rồi này, quan sát tao xem”, hai bầy trẻ hét ầm lên, sút đạp dưới cái vũng nước bùn sậm lại như vật dụng nước coffe mà nó hay thấy ba nó giỏi pha buổi sáng. Con nhỏ dại tóc ngắn bù xù, bết đầy gần như đất cát, nói vọng khổng lồ với đứa còn lại:
Con bé xíu tóc dài với mẫu sẹo đầy ương ngạch xung quanh vẫn dớn người, hai loại chân đánh đấm đạp nước tung tóe: “nhưng tao sắp tập bơi được rồi”
Con nhỏ bé đang đắm chìm trong hớn hở, ngay lập tức tức khắc kết thúc quẫy nước. Nó lắng dịu một chút, mẫu mặt tròn chèm nhèm màu đất nung ngẩng lên. Nhì mắt trợn tròn, chỉ thấy từng lòng trắng, nó ré lên một phát.
Bạn đang xem: Vòng tròn có một cái tâm
Hai đứa trẻ con hất tung chiếc vũng nước cát, chạy è cổ truồng như nhộng, bọn chúng vừa chạy vừa cười hú ré, hả hê… chúng chạy đi qua những bờ ruộng ngoằn nghèo, qua đều đám cỏ mềm mại, nhón chân trên mọi gốc rạ chơm chởm bắt đầu gặt, rượt xua đuổi nhau qua bầy đàn trâu đang thư thả trên đồng, mấy con cò rủ mình bên trâu cũng giật mình bay tít lên kêu quan quác. Mùi hương thơm của đồng, của rạ, của khói chiều với của vài loại rác còn sót lại trên đầu nhị đứa trẻ. Cũng trong một chiều mưa mùa hè.
Tỉnh một giấc, giờ đồng hồ Má trở mình. Mấy thanh giường vẫn cọt kẹt như hồi bé con, thứ âm nhạc và cảm giác bình yên ổn này tôi mãi không thể nào tìm được nơi thành phố ồn ã.
Mỗi ngày ở quê ở nghe tiếng tối của đồng ruộng, khá thở của an yên, tôi run sợ về thiết yếu mình, lo sẽ kẹt lại mãi trong số những ký ức của rất nhiều ngày đã cũ, vào sự trì trệ của bản thân với gần như điều không qua.
Tôi cũng từ bỏ hỏi, bởi nhẽ tuổi trẻ cửa hàng chúng tôi bấp bênh cùng chao đảo quá vào cuộc hình thành các khái niệm và ý kiến trong đầu đề nghị cũng tiện lợi đảo điên khi tìm kiếm định nghĩa cho riêng mình?
Cuộc đời phẳng lặng thoáng đầu thấy vui, tuy nhiên tuổi trẻ không chất nhận được mình chừng mực, cũng bắt buộc thừa nhận phiên bản thân vốn chưa hẳn “người ý muốn ít nhà hơn mình cần” ( ý nhạc Lê cat Trọng Lý) cho nên vì thế cứ được một phen ngả nghiêng, chòng chành hại một tuổi trẻ con mơ hồ bấp bênh, ko ra hình ra dáng.
Xem thêm: Vẽ Tranh Vẽ Ngôi Trường Của Em Đẹp, Đơn Giản Cho Học Sinh, Vẽ Tranh : Đề Tài Trường Em
Tôi suy nghĩ mãi về đôi dép bé mèo năm còn học lớp ba. Bị lũ cuốn trôi mất một chiếc, còn một chiếc. Ở thân mình, lại nằm nhớ mình. Taeko (tác phẩm Only yesterday) nhớ bản thân năm 10 tuổi, tôi ghi nhớ mình cho tận song mươi. Tham mê mệt với các mộng mơ thời bé nhỏ con yêu cầu lại ko đành lòng hạn chế một mẩu ký kết ức vụn lặt vặt trong tư trang hành lý đã vốn to kềnh này. Bạn mình biết không, như thế cũng đều có cái hay.
Tháng ba, bản thân vẫn làm việc đây, thẫn thờ, trong một thế giới đang quay cuồng. Trở lại trong bình yên, lòng bản thân vẫn hỏi: sao cần ưu lo?
Tôi đặt mình lắc lư, chao đảo, không ngoa về chiếc dép con mèo, thỉnh thoảng được sống và sống được là mẫu hạnh duyên cơ mà thỉnh thoảng ta đang tự quên. Ký kết ức kéo mình về sát với nụ cười ngộ hạnh bé nhỏ của đời. Vòng tròn tảo tự tâm, nằm trong lòng bình im tôi từ bỏ soi lại mình. Thật hay! Một ngày hè không hẹn trước...
Tiếng ve dạo bước khúc đầu mùa giữa bùng cháy vàng thơm cánh sưa, mang tôi về lại thân mùa nhỏ trẻ. Nằm dưới cánh võng, mộng thấy tổ chim non nằm yên ổn mình hóng mẹ trong thời gian ngày lất phất nắng tiến thưởng sưa...