Hai người bầy ông tin rằng họ sở hữu một mảnh ký ức đặc biệt của vụ thảm gần kề Mỹ Lai. Họ có thể không đủ bằng chứng nhưng cam kết ức lại rõ ràng như phần nhiều tấm hình ảnh màu chụp năm 1968.
Bạn đang xem: Hình ảnh thảm sát mỹ lai
50 năm thảm liền kề Mỹ Lai: thảm kịch quá khứ và câu chuyện tương lai Thảm liền kề Mỹ Lai vẫn là trong số những vết nhơ bẩn lớn tuyệt nhất của lịch sử chiến tranh Mỹ, tuy vậy tại nơi ra mắt bi kịch, gần như hận thù dần dần trôi về quá khứ để hướng đến tương lai.
Đức với Ron, một người 57, một tín đồ 78 tuổi, một người từ Frankfurt và một fan từ Ohio, chạm mặt lại nhau tại tô Mỹ vào trong ngày 16/3 năm nay. Vào thời điểm năm 2011, họ đã cùng về đánh Mỹ với ước muốn cùng tìm kiếm câu trả lời cho bức hình ảnh nổi giờ đồng hồ về vụ thảm gần kề Mỹ Lai năm 1968.
Trần Văn Đức, Việt kiều sinh sống tại CHLB Đức, là fan từng làm khơi dậy dư luận khi vực dậy tuyên cha ông là nhân đồ vật trong bức ảnh "Hai đứa trẻ em Mỹ Lai". Bức hình ảnh này là 1 trong trong số 60 bức ảnh mà nhiếp hình ảnh gia quân đội Mỹ Ronald Haeberle chụp lại trong buổi sớm tang thương từ thời điểm cách đó đúng nửa nuốm kỷ tại làng Mỹ Lai (nay là sơn Mỹ, làng Tịnh Khê, tp Quảng Ngãi).
![]() |
Bức ảnh "Hai đứa con trẻ Mỹ Lai" cơ mà ông Đức chỉ ra rằng chụp hai bạn bè ông. Ảnh:Ronald Haeberle. |
Trong rộng một thập kỷ, ông Đức rải hàng trăm gói làm hồ sơ ở những cơ quan tác dụng của quảng ngãi và cấp cao hơn nữa để chứng tỏ rằng nhị đứa trẻ con trong hình ảnh là ông với em gái, bà trằn Thị Hà, đồng thời yêu cầu đính chính các thông tin thuyết minh về bà mẹ ông, người mà ông tin là xuất hiện trong một tấm hình ảnh khác.
Ronald Haeberle, bạn thích được điện thoại tư vấn bằng cái thương hiệu "Ron", nói rằng ông tin Đức chính là đứa trẻ em ông sẽ chụp năm xưa. Dù vậy, kết quả thanh tra của cơ quan tác dụng Quảng Ngãi cho thấy thêm họ chưa tồn tại đủ minh chứng để xác định đó là Đức. Chuyến đi của 2 bạn năm kia không thể đổi mới những lời đề cập của Đức biến hóa lịch sử.
7 năm sau chuyến đi đầu tiên cùng cả nhà về Mỹ Lai, Đức cùng Ron lại chạm chán nhau nghỉ ngơi Sơn Mỹ vào ngày kỷ niệm 50 năm vụ thảm sát, vào một dịp mà Đức nghĩ sẽ là chuyến hành trình cuối thuộc của ông trong không ít năm chuẩn bị tới.
"Có khoảng chừng 15 người, gồm đàn bà và con trẻ em, đi trên con phố đất cách đây khoảng 100 thước. Đột nhiên, toán lính Mỹ, cùng với khẩu M16 bên trên tay, ban đầu xả đạn về phía họ. Không tính M16, bộ đội Mỹ còn dùng cả súng phóng lựu M79. Tôi bắt buộc tin vào đều gì tôi đang nhìn thấy".
"Tôi đích thực bị sốc. Tôi chưa bao giờ có thể quên số đông gì tôi nhìn thấy", ông nói với Zing.vn trong một trong những buổi sáng ở thành phố sài thành trước ngày khởi thủy ra Quảng Ngãi. "Tôi trước đó chưa từng nhìn thấy lính Mỹ hành động như vậy".
Trong lúc đó, ông Đức tin rằng người mẹ ông, bà Nguyễn Thị Tẩu, là 1 trong trong số mọi nạn nhân của buổi sớm hôm đó. Đức nói rằng khi vụ thảm cạnh bên xảy ra, bà mẹ ông đã bảo đứa nam nhi bảy tuổi ôm em gái về công ty bà ngoại. Ông tuyên phụ huynh ông xuất hiện trong tấm ảnh những thi thể ở trên tuyến phố đồng cùng mẫu túi màu đỏ của gia đình.
Con con đường từ đánh Mỹ dẫn về công ty bà nước ngoài Đức dài khoảng 7 km. Đức bảo rằng ông chưa từng ra đi đến chũm trong cuộc sống và chắc bà bầu ông cũng không tin tưởng ông hoàn toàn có thể vượt qua quãng con đường đó, nên sau đó bà men theo con đường của hai đứa con đã đi.
"Chắc là bà muốn đi tìm kiếm xác con", ông nói cùng với Zing.vn tại tp.hồ chí minh trong dịp trở về nước ta cho ngày 16/3 năm nay. "Từ ngày đó, trong chất xám tôi, tôi luôn đinh ninh rằng chỉ đi được 10, 15 m là cùng, sau đó bà sẽ nằm xuống đó, vì mất máu bị tiêu diệt hoặc bị phun chết", Đức kể.
![]() |
Bức ảnh mang tính biểu tượng nhất của vụ thảm giáp Mỹ Lai, bức ảnh mà Đức tin rằng bao gồm cả bà bầu ông và dòng túi red color của mái ấm gia đình ông. Ảnh:Ronald Haeberle. |
Năm 2011, Đức đi tìm Larry Colburn, người có mặt trên dòng trực thăng đã hỗ trợ ngăn ngăn vụ thảm sát Mỹ Lai, để tìm kiếm sự thật về hồ hết giây phút ở đầu cuối của bà bầu ông trên con đường ở thân hai ruộng lúa.
Khi Đức gặp Larry, cựu binh Mỹ nói cùng với ông rằng người phụ nữ mà ông suy nghĩ là chị em Đức đã từng đi được cho hơn 500 m, mặc cho bà bị mến nặng sống bụng và đùi đã rách rưới cả. Khi chiếc máy bay bay đến giải pháp đầu người thanh nữ trên chỉ 2, 3 m, Larry ra hiệu rằng bà hãy ngồi xuống, ông sẽ bay một vòng trinh sát rồi quay trở về đón bà.
15 phút sau, cái máy bay trực thăng đã bay trở về nhưng chỉ kịp nhằm Larry thấy tay quân nhân kia đang phun người phụ nữ từ khoảng cách 50 m.
Ký ức của không ít đứa trẻ thời chiến
Đức nhắc rằng ông đã đi men theo tuyến phố giữa hai bờ ruộng, né cả hồ hết xác chết lẫn hàng rào kẽm sợi đã té xuống bởi xác tín đồ đè lên, nhằm đi về phía công ty ngoại ông. Đức không đủ can đảm đi giữa đường vày sợ máy bay địch trên cao quan ngay cạnh được với nã súng xuống, ông đi bên trên đám cỏ ven đường, vừa đi vừa sụp xuống thấy lúc bóng thiết bị bay. Đức đi theo tuyến đường giữa 2 quả đồi, bế theo Hà khóc vì chưng đói và bị thương.
"Đến lúc tới nhà ngoại, Hà chỉ với thở ra khói. Người nào cũng tưởng nó bị tiêu diệt rồi", ông nói. "Người tôi thì đầy máu, bao gồm cả óc người". Ron nói rằng ông tin Đức.
Đức nói khi nằm xuống để tránh đạn, ông thấy được một chiếc máy bay trực thăng "cá mập" cất cánh rất thấp. Miêu tả của Đức về khoảng cách lúc ông nằm xuống và hướng của chiếc máy bay trùng khớp với trí nhớ của Ron dịp ông chuyển máy lên chụp hai đứa trẻ.
"Tôi gặp Đức vào khoảng thời gian 2011, nhưng lại trước kia Đức đã đăng tải mạng câu chuyện về ngày xảy ra thảm sát, có nói về chiếc trực thăng. Diễn đạt của cậu ấy về địa hình, địa thế chỗ cậu ôm em ở xuống tương đương với đầy đủ gì tôi nhớ lúc tôi chụp bức ảnh đó", Ron nói.
"Tôi nhớ rất rõ mọi chuyện", cựu binh Mỹ khẳng định. "Và sản phẩm tự của tấm phim tạo ra bức ảnh đó cũng trùng khớp với câu chuyện của Đức. Tôi tin cậu ấy".
Trong khi đó, bức hình ảnh được trưng bày ở nhà chứng tích đánh Mỹ ban đầu được chú giải tên là của 2 đứa trẻ em "Trương Bốn" và "Trương Năm". Sau đối kháng khiếu kiện của ông Đức, 2 chiếc tên đã trở nên bỏ ra, tuy vậy tên Đức và Hà, cũng không được thay vào.
Xem thêm: Lịch Thi Đấu U20 Wc 2017 Ltd Bd U20 Brazil Mua 2020: Ltd Bong Da
![]() ![]() ![]() Với Đức, ông không tin vào sự tái tạo ký ức của bé người. Đức hoài nghi có đều nạn nhân sống sót qua vụ thảm gần kề lại chẳng thể nhớ được những cụ thể về vụ việc. Đức ghi nhớ được cuộc truyện trò của ông với người hàng xóm sau khi tạm biệt mẹ. Ông nhớ bà bầu mình là người cung cấp vải và buôn bán thuốc Tây, nên cả nhà em ông thường xuyên mặc loại quần kẻ kẻ sọc mà phần đa đứa con trẻ trong làng không có được. Khi được hỏi vì sao lại nhớ vanh vách các chuyện trong ngày hôm đấy, tại sao rất có thể còn nhớ chuyện nhì bờ ruộng trên con phố nơi ông bế Hà mà lại đi lại sở hữu bờ đông cao hơn bờ tây, còn ghi nhớ được cả hàng rào kẽm gai ông đã cách cạnh, Đức bảo rằng ông không có không ít ký ức khác. "Những đứa trẻ hiện ra trong thời chiến không có rất nhiều ký ức, bọn chúng chỉ nhớ phần đông thứ như vậy thôi", ông nói. Trần Văn Đức sang trọng Đức vào thời điểm năm 1983, học nghề cơ khí rồi làm việc lại làm thợ máy. Ông tất cả 3 đứa con, lớn số 1 25, nhỏ tuổi nhất 14. Trong những năm tháng ông theo xua vụ tranh chấp với Ban làm chủ Khu bệnh tích sơn Mỹ, người đàn ông từng nên thốt lên "Ba khùng à". Mối lương duyên nảy mầm tự bi thươngRon giải ngũ vào cuối tháng 3/1968 cùng trở về Mỹ, sinh sống cuộc đời bình thường với công việc giám gần kề tại một công ty sản xuất sản phẩm móc. Rứa nhưng, lúc quân nhóm Mỹ ban đầu điều tra về vụ thảm sát Mỹ Lai vào ngày xuân năm 1969, ông nghĩ phan xuân cần phải làm cái gi đó. "Tôi được cơ quan khảo sát gọi lên để đưa lời khai cùng tôi mang lại họ xem những bức ảnh. Họ hỏi tôi bao gồm biết về phần đa vụ hà hiếp dâm, giảm rời thi thể nàn nhân mà lính Mỹ khi đó đã làm hay không. Tôi nói không, tôi không nhớ bất cứ chuyện gì như thế. Nhưng họ bảo có, rồi họ kể mang đến tôi nghe nhiều chuyện nhưng tôi cảm giác vô cùng kinh khủng", Ron nói với Zing.vn. "Vì vậy tôi nghĩ công chúng nên biết về chuyện này bởi vì nó thực thụ tồi tệ. Đó là một trong những phần của chiến tranh, là chuyện thường xảy ra trong cuộc chiến, nhưng với tôi, kia chỉ là mẩu truyện mà tôi tận mắt hội chứng kiến. Tôi ra mắt các bức hình ảnh để biểu thị sự phản đối chiến tranh trong im lặng". The Plain Dealer, nhật báo nổi tiếng nhất Ohio lúc đó, là tờ báo đầu tiên đăng tải 1 phần số ảnh của Ron vào tháng 11/1969. Ko bao lâu sau, tạp chí Life thâu tóm về số ảnh này với mức chi phí gần 20.000 USD và chào làng đầu mon 12 thuộc năm. Bài xích báo thực sự làm cho địa chấn giữa lòng nước Mỹ tương tự như dư luận cố gắng giới, thúc tăng nhanh mẽ phong trào phản đối chiến tranh Việt Nam.
|