Các nhà phân tích Phật giáo đã đã cho thấy sự ra đời và phạt triển nhân cách con người diễn ra có tính quy quy định theo từng lứa tuổi, bước đầu từ khi thọ thai cho đến trưởng thành. Vì thế, giáo dục khi nào cũng hướng về phía con người cụ thể với những điểm lưu ý tâm lý riêng rẽ về lứa tuổi, giới tính… và số đông đặc trưng độc đáo trong nhân cách. Bởi vì đó, giáo dục phải xuất phát điểm từ những điểm sáng tâm tâm sinh lý của đối tượng người tiêu dùng để đề ra các nội dung, phương thức phù hợp. Cụ thể là Phật giáo công ty trương giáo dục đào tạo từ trong thai nhi cho tới khi lọt lòng, lớn lên và cả trưởng thành sau này mà có từng nội dung giáo dục, cách tiến hành giáo dục tương xứng với từng giai đoạn trở nên tân tiến của trẻ.
Bạn đang xem: Câu chuyện nhỏ bài học lớn
Theo Phật giáo, cuộc sống đời thường là một loại chảy không ngừng. Bởi vì vậy, sự ổn định của đời tín đồ không bao giờ đến từ hoàn cảnh bên ngoài. Cố gắng vào đó, chúng ta cũng có thể chọn biện pháp trau dồi để sở hữu một trọng điểm trí ổn định. Phật giáo khuyến khích tất cả mọi người đón nhận và đối lập với tất cả bằng thể hiện thái độ bình thản. Gồm nghĩa là, mỗi chúng ta có quyền lực tối cao trong việc gật đầu mọi câu hỏi đến với chính mình như vậy nào. Bố mẹ có thể dạy con điều này bằng cách làm gương. Thiền định cũng là 1 trong những trong những cách để có được trung khu trí yên bình và ổn định.
Theo ý niệm Phật giáo, các thứ là vô thường, hãy không ngừng mở rộng cửa để mừng đón những tư tưởng về vô thường vào trong cuộc đời của mình; vì chưng lẽ, chúng ta sẽ cấp thiết nào trốn tránh được nó. Không phải kể đến cái bị tiêu diệt là đụng va đến chuyện xui rủi, mà tử vong là một phần của sự sống. Tất cả các sinh vật đông đảo sống rồi chết, kia chỉ dễ dàng là chu kỳ thoải mái và tự nhiên của sự sống. Chúng ta nên dạy dỗ con điều ấy không bao gồm gì kinh hãi cả, bằng cách thừa nhận và chỉ còn cho con thấy quá trình diễn tiến thoải mái và tự nhiên của sự sống: với phần đông đóa hoa dậy lên rồi héo tàn, những cái lá xanh rồi vàng, lâm vào mùa thu, khô lại rồi mục rữa dưới cội cây.
Giáo dục con trẻ em
Đừng loại trừ sự giận dữ của bản thân mình lên những người khác
Một hôm cậu con trai ba tuổi của tôi bước đầu khóc mà không có lý do thiết yếu đáng. Tôi vẫn hỏi: ”Con đang khó tính à?”
“Không ạ” cậu bé xíu trả lời.
“Vậy sao nhỏ lại khóc? À, phụ thân không phiền nếu nhỏ khóc đâu, nhưng phụ vương sẽ chỉ cho con một nơi phù hợp để khóc, vậy nên con sẽ không còn làm tác động tới tín đồ khác. Sau khi con cảm thấy mình đã khóc đủ thì con hoàn toàn có thể ra ngoài.”
Tôi để nhỏ bé ở trong phòng tắm. Nhị phút sau, nam nhi tôi gõ cửa ngõ và nói: “Con khóc đầy đủ rồi.” Thằng bé được phép ra khỏi phòng sau đó.
Giờ trên đây khi vẫn 18 tuổi, cậu nhỏ nhắn ngày nào đã không còn sử dụng những cảm hứng của bản thân để thu hút sự để ý của bạn khác với trút sự giận dữ của bản thân lên phần nhiều người.
Kiểm soát phần nhiều ham thích
Khi con trai tôi lên 6, cửa hàng chúng tôi cùng quốc bộ đến quán McDonalds sau giờ học.
“Bố ơi, McDonalds!” bé nhỏ nói. “Ah, McDonalds! Con ao ước tìm thứ gì đấy để ăn ở đây, buộc phải không? con trai à, lúc con mong muốn thứ gì đó, con ra phía bên ngoài và đem nó, điều ấy rất dễ dàng dàng. Bất kỳ ai cũng có thể làm được điều đó. Tuy vậy nếu con hoàn toàn có thể kiểm soát số đông ham thích của bản thân mình và không mua nó, cơ hội đó, con là một trong anh hùng. Con hy vọng trở thành một người thông thường hay một anh hùng?”
Con trai tôi trả lời: “Một anh hùng ạ.”
“Con chắc hẳn rằng điều đó, đúng chứ bé trai?” tôi hỏi.
“Bố ơi, con thật sự ý muốn làm một anh hùng,” bé bỏng nói.
Xem thêm: 7 Tháng Tôi Kiên Trì Uống Giải Độc Gan Tuệ Linh Có Mấy Loại, Tuệ Linh Giải Độc Gan
“Được thôi, anh hùng, hãy về lại quê hương nào!” tôi đáp.
Kể từ đó về sau, cậu bé đã học được cách kiểm soát những ham mê thích của mình, và không sa vào cám dỗ.
Là một fan lịch thiệp
Khi được 9 tuổi, con trai tôi bị trượt môn toán lớp 4 cùng trở buộc phải thất vọng. “Làm sao cầm con? Sao con để trượt bài bác kiểm tra môn toán.”
“Bởi vì bé ghét cô giáo môn toán, lớp học của cô ấy ấy ngán ngắt.”
“Ồ thiệt sao, bố hy vọng biết thêm một chút.” Tôi cực kỳ hứng thú.
Bé nói rất nhiều, cơ mà chỉ để nhấn mạnh vấn đề rằng gia sư không thích bé.
“Ừ tía hiểu rồi. Lúc ai đó say đắm con, con sẽ say mê cô ấy; khi cô ấy không mê say con, con sẽ ghét cô ấy. Vậy nhỏ là người chủ động hay bị động?”
“Người tiêu cực ạ!” con tôi đáp.
“Vậy bé là người khỏe mạnh hay yếu đuối đuối? Một người lịch sự hay tầm thường?” Tôi tiếp tục hỏi.
“Con yếu đuối đuối, và là 1 trong người khoảng thường!” bé xíu trả lời.
“Con muốn trở thành, một quý ông hay 1 người trung bình thường?” tôi hỏi con
“Một quý ông ạ. Cha ơi, giờ đồng hồ thì bé biết rồi! bất kỳ khi cô giáo thích hay là không thích con, bé vẫn hoàn toàn có thể thích cô ấy, tôn trọng cô ấy và biến một tín đồ mạnh mẽ.”
Ngày tiếp theo, bé xíu đến trường một giải pháp vui vẻ. Kể từ thời điểm đó, kĩ năng toán học tập của cậu sẽ được cải thiện và cậu đang học được sự khác hoàn toàn giữa bài toán trở thành một quý ông với một bạn tầm thường.