Chức năng của văn học không phải chỉ hướng đến những điều đẹp đẽ trong cuộc đời này, nó còn là một những góc khuất, những bi kịch mà nhỏ người phải trải qua. Sau ánh nhìn đa chiều đó người đọc tiếp nhận sẽ bao gồm được những rung động, xúc cảm lúc cảm nhận văn học. Thông qua lăng kính, giọng văn, phong cách của riêng biệt Tô Hoài thì số phận của người phụ nữ trong thời phong kiến thuộc những phẩm chất đẹp được khơi gợi lên rất hiện thực, sâu sắc qua nhân vật Mị. Hãy cũng cảm nhận về nhận vật Mị qua bài văn dưới đây các bạn nhé:
Cảm nhận về nhân vật Mị
vào văn xuôi hiện đại Việt nam giới ở thế kỷ XX thì đề tài miền núi hơi là được chú ý. Cho dù chủ đề cũ nhưng bên văn luôn có cách khai quật vấn đề rất sâu, làm bật lên hình ảnh nhân vật. Mỗi đơn vị văn sẽ gồm những loại nhìn không giống nhau và Tổ Hoài đã thể hiện Sự đồng cảm trước thân phận khổ đau của người dân miền núi, đặc biệt là phụ nữ điển hình vào tác phẩm này là Mị cuả tô Hoài sẽ khác với những bên văn khác, đó là một điểm riêng ở đánh Hoài.
Bạn đang xem: Cảm nhận vẻ đẹp tâm hồn của nhân vật mị trong vợ chồng a phủ
vào Vợ Chồng A Phủ Mị được khắc họa lên là một cô nàng có số phận éo le, tủi phận nhưng phẩm chất đẹp vô cùng. Cô gái đẹp người Mèo này sống trong thời đaị phong kiến đầy rẫy những phong tục vô lí, áp bức. Bố mẹ Mị khất nợ cần Mị chính là người bị bắt để trả món nợ này, chủ nợ là Thống lí Pá Tra đòi bắt về có tác dụng dâu gạt nợ. Từ đây bao đau thương, tủi nhục của cô nàng này bắt đầu xảy ra, với danh là về làm dâu nhưng thực chất là nô lệ cho nhà thống lí. Mị trở thành một cô nàng vô cảm trước mọi thứ, tê liệt ý thức, sống nhưng mà như ko sống chính vì những thói áp đặt, vũ phu đánh đập, tra tấn tàn bạo khiến Mị đau khổ không nói đề xuất lời, cuộc sống từng time như đày đọa.
Từ khi cuộc sống của Mị bị cuồng chân trong nhà Thống Lí thì những giấc mơ của Mị rã biến, phai mờ dần trong tâm địa trí với cô ngày ngày phục vụ không công còn bị đối xử tàn ác. Khi làm cho dâu bên giàu những tưởng Mị sẽ gồm một cuộc sống hạnh phúc, đủ đầy nhưng không phải, tất cả chỉ là vỏ bọc bên ngoài. Mị ngày hôm qua ngày lầm lũi vào bếp, nơi xó cửa làm cho việc quần quật từ sáng đến khuya. Năm này qua năm không giống Mị chỉ xung quanh quẩn vào căn phòng mờ tối, một chút tia nắng lọt qua khe cửa sổ nhỏ bé tí chẳng biết là sương tuyệt khói. Mị, từ một cô gái tuổi xanh tươi, trăng tròn với bao khát vọng, yêu thương đời thì bỗng trở thành một người phụ nữ dần tàn lụi, cam chịu. Mị có tác dụng việc không có thời gian nghỉ, quần quật từ sáng đến tối “con ngựa, bé trâu làm còn có lúc, đêm nó còn được đứng gãi chân, đứng nhai cỏ. Đàn bà phụ nữ nhà này thì vùi đầu vào việc cả ngày lẫn đêm”. Tất cả thể thấy số phận của côn vùi chôn, giờ chỉ còn là một cô Mị chịu đựng sống một giải pháp vô nghĩa, ko chút cảm xúc nữa rồi. Sau nhiều lần buồn đau, phòng cự, lấy lá ngón để cơ mà tìm đến dòng chết, kết liễu đời bản thân giải bay tất cả mà không được thì giờ đây Mị chẳng tha thiết gì, cảm xúc trong cô chai sạn đi.
mặc dù rằng bên ngoài thấy Mị mặc kệ trước mọi thứ nhưng sâu thẳm trong thâm tâm hồn của cô gái trẻ này vẫn luôn luôn âm ỉ một thèm khát cháy bỏng được tự do, được sống là bao gồm mình, cuộc sống của riêng biệt cô. Lòng ước muốn ấy nó như lớp lửa nhỏ âm ỉ vào lớp tro tàn kia, chỉ cần một làn gió thổi qua sẽ khiến nó bùng thật mạnh mẽ. Cũng chính vì bị nghiền vào đường cùng, thương cùng hiếu thảo với cha mẹ đề nghị Mị phải mất mát bản thân để cứu gia đình đề xuất cô đành sống khiếp người đen tối, đau khổ.
Xem thêm: Bệnh Viện Bệnh Nhiệt Đới Trung Ương Cơ Sở 2 Dương Tính, Bệnh Viện Bệnh Nhiệt Đới: Trang Chủ
Đêm ngày xuân năm ấy lại đến rộn ràng, náo nức khắp đất trời với tiếng nhảy múa, ca hát, thổi sáo hòa vào bản giao hưởng thiên nhiên. Lúc này ở trong đơn vị nghe vọng vào, Mị không hề lầm lì trong cảm xúc chai sạn nữa, cảm xúc được đánh thức trở lại. Tiếng sáo vang lên vào đầu Mị những giai điệu vui tươi, Mị nhẩm bài bác hát nhớ về những mon ngày đẹp đẽ đã từng có. Ko chịu đựng Mị lấy rượu uống ừng ực để quên đi bao sầu đau, tủi hờn. Lúc đó Mị như thấy mình trẻ lại, Mị vui lắm hừng hực sức sống trở lại cùng Mị đứng lên sửa soạn đi chơi. Thế nhưng mọi thứ đang dang dở thì A Sử phát hiện với trói Mị vào cột. Lúc này cơn đau từ vai trung phong hồn đến thể xác trỗi dậy. Mị ước mơ được đi chơi nhưng A Sử đã dập tắt, bóp chết khát khao ước ao manh kia.
Một lần nữa sức sống trong Mị trỗi dậy mãnh liệt khi quan sát thấy A Phủ - một tôi tớ đến Thống Lí đang bị trói. Nước mắt của A Phủ rơi xuống thức tỉnh Mị phải vùng dậy đòi lấy quyền được sống, được yêu thương thương, tự vị cho bao gồm mình. Thế là Mị đã thuộc A Phủ trốn thoát tìm lấy cuộc sống tự vị của riêng họ.
đánh Hoài đã rất tài tình vào nghệ thuật miêu tả trung ương trạng nhân vật Mị. Bao gồm ngòi cây viết tinh tường ấy đã dẫn lối người đọc len lỏi vào trong tim hồn, cảm xúc của Mị, nổi bật lên vẻ đẹp trung ương hồn của cô nàng này.